Thứ Tư, 27 tháng 1, 2016

Mẹ và những cuốn sách.




                       

    
                                                                                                          
    Mẹ và những cuốn sách.

                                                                    Trạch An-Trần Hữu Hội.

         Cuối năm, chuẩn bị đón tết, vợ và các con bận rộn quét, lau mọi ngõ ngách trong nhà ra tận cửa. nước lênh láng từ tầng trên xuống tầng dưới…Ông Cần vì cái chân cụt, không làm được việc gì nên ngồi trên giường sắp xếp lại cái tủ sách, làm cho có việc.
        Từ ngày vào Sài gòn, không biết đã là định cư chưa, bởi có nơi ông đã ở tới 40 năm, tưởng sẽ là vĩnh viễn, thế mà rồi phải bán tất cả để vào ở cùng các con. Vào đây, ông mua lại căn nhà, bé hơn nhà ông ở quê, bé hơn nhiều lắm, nên ông cho cái tủ sách nằm ngay trong phòng ngủ, ở cuối giường. Cũng hay, xưa nay ông thích nằm đọc sách hơn là ngồi.
         Hôm chuẩn bị chuyển nhà, ông quyết định đồ đạc tủ bàn bỏ lại hết, vào trong này mua lại. Chỉ có sách là ông tiếc, không bỏ hết được, lọc lựa thế nào cũng còn mấy thùng giấy cứng. Vào đây hai năm, mua thêm một ít, bạn bè tặng một ít thành nhiều…
         Miên man với những cuốn sách, rối nhớ tới những ngày mẹ còn sống, những năm tháng khốn khó 40 năm trước, những cuốn sách của ông đã làm mẹ khốn khổ hơn, ông ứa nước mắt vì thương mẹ…
         Ngày ấy, ông chỉ mới hai mươi, mẹ đã còng lưng theo năm tháng cực nhọc từ hồi nào rồi, thủa chưa rời quê vì bom đạn.
         Theo đoàn di dân vào lập nghiệp nơi núi rừng Ninh Thuận này, những luống khoai, đám mì càng làm lưng mẹ còng hơn.
         Chính thể đổi thay, kéo theo mọi sự thay đổi. Gia đình ông bấy lâu nhờ vào đồng lương của người chị, anh rể là lính. Nay không còn lương tháng nên vất vả hơn.
         Mấy tháng sau khi tạm ổn định việc đưa đi học tập cải tạo các đối tượng thuộc chế độ trước. Ủy ban Quân quản có lệnh thu giữ và tiêu hủy văn hóa cũ, không phân ra loại sách nào là đồi trụy hay phản động…mà là tất cả!
         Hồi còn đi học, lâu lâu chị cho tiền mua sách, ngoài sách học, thừa tiền ông mua thêm những cuốn sách mà ông thích, lần hồi cũng được chừng mấy chục cuốn.
         Nhìn kệ sách, vuốt ve, lật xem từng cuốn…ông quyết định không đem nộp, biết rằng những cái tên tác giả nước ngoài trên bìa sách có thể lả tai họa! Ông lấy một cái bao gạo, loại bao 50 kg, sắp gọn tất cả vào, rồi cho xuống gầm giường, đẩy sâu vào góc tường, dự tính nếu nghe có đi kiểm tra thì mang vào rẫy dấu đâu đó.
         Cả thôn rầm rộ đem nộp sách, truyện…Có người một hai cuồn, có người mang cả chồng báo Playboy, có người là thầy giáo dạy học bao năm, cho xe kéo đến mấy thùng, toàn: Tự điển, sách Nghiên cứu Giảng dạy, Văn học, Lịch sử Thế giới…Tất cả được cho vào kho trụ sở. Bạn thân ông làm Tuyên Văn Giáo thôn, từng học Đại học Văn, ban Việt-Hán tại Đại học Đà lạt, cả hai đứng nhìn mà lòng tiếc xót!
         Chừng hai tháng sau ngày 30/4/1975. Ông cùng bạn được gọi lên trụ sở thôn. Cán bộ trên xã về lảm việc, bạn ông được giao cho làm Tuyên-Văn-Giáo, còn ông, cho đi học hai tuần về làm Kinh Tài thôn.
         Bạn ông cũng như ông, thương mấy cuốn sách lắm, nhưng cha của bạn ấy là Công chức chế độ cũ, không cho ông giữ lại, buộc phải đem nộp hết! Hai đứa phụ bưng các thùng sách vào kho mà tâm trí cứ băn khoăn không biết người ta có duyệt, chọn lọc loại nào cần tiêu hủy, loại nào cần trả lại hay không. Chẳng lẽ tất cả đều là đồi trụy và phản động hết sao!?
                                                                 oOo
         Lâu lắm rồi, kể từ ngày đem sách đến nộp, không thấy ai nhắc nhở gì đến chuyện tiêu hủy hay giải quyết thế nào về số phận của những cuốn sách, những chỗ dột làm ướt một số, một số bị các ủy viên lén lấy về làm giấy đi vệ sinh.
         Căn phòng được trưng dụng làm kho cũng là phòng đặt máy phóng thanh, trong các ban ngành, Kinh Tài là ban thông báo nhiều hơn hết, từ gạo, mắm, dầu lửa đến vải, nilon…Hằng ngày ông vào thông báo trên loa phóng thanh cho bà con trong thôn, cứ thấy đống sách là ông xót ruột mặc dù chẳng phải của mình.

         Một hôm, trong trụ sở thôn không có ai, ông nấn ná ngồi lại sau khi thông báo xong. Lật xem mấy cuốn, toàn sách của những tác giả ông ưa thích: F. Dostoievsky, E. M. Remaque, A. Camus, J. P. Sartre, V. Gheorghiu…Nhiều tác giả, tác phẩm mà Cha Mai Nghị, dạy môn Triết ông hồi còn đi học hay nhắc đến nhưng ông chưa được đọc. Số sách này phần nhiều ký tên Lê Thanh Dân, một thầy giáo dạy Văn ở Quy Nhơn đem nộp. Ngày thầy đem sách đến, ông đứng bên thầy, nhìn thầy húng hắng ho. nhìn nước da tái xanh và đôi mắt đỏ như muốn khóc mà thương…

         Biết chắc là không có ai, ông lấy cuốn “Anh em nhà Karamazov” của Dostoievsky, cho vào chiếc túi mang về. Cuốn này, bao nhiêu lần ông đứng ngắm nó trong hiệu sách, nhưng không dám hỏi mua vì biết chắc rất đắt, nhìn độ dày của nó cũng đủ biết! Ông khóa cửa phòng lại, đi ra mà lòng lo sợ đủ thứ chuyện, lỡ có ai đi vào, dọc đường gặp ai đó tò mò hay một cán bộ xã…Ông đi như chạy, vào trong nhà, ngồi trên giường mà tim ông đập như vừa chạy bộ mấy cây số, vội vàng cho xuống gầm giường, dự tính vài ngày sau mới lôi ra đọc.

          Được một lần, đọc xong,  rồi những lần sau ông lấy hai cuốn, ba cuốn tùy độ dày mỏng của những cuốn sách. Tò mò về Chủ nghĩa Cộng Sản, ông lấy những cuốn liên quan về Chủ nghĩa này, đọc ngấu nghiến hằng đêm. Đọc xong, ông cho thêm vào bao gạo, chẳng bao lâu, phải kiếm một cái bao khác…Cứ thế, lấy về, đọc xong cho vào bao. Đã bốn cái bao đầy mà không ai phát giác hay nói chuyện mất sách trong kho, chừng như ai cũng có lấy về đi vệ sinh, nên chẳng ai thèm thắc mắc gì!

         Có một hôm, cán bộ phụ trách an ninh, họp toàn dân phổ biến lệnh kêu gọi những ai còn tàng trữ sách báo chưa nộp thì đem nộp tiếp, phát giác ai còn cất giấu thì tố cáo với chính quyền để thu hồi…Ông ngồi nghe mà lo sợ cho những cuốn sách, lo sợ cho bản thân sẽ bị quy là ngoan cố hay phản động! Ông muốn đem đi nộp nhưng lại ngại là sẽ bị hỏi sao lâu nay không nộp!

         Mấy ngày sống trong âu lo, cuối cùng, ông quyết định sẽ dần dần mang vào đám rẫy gần nhà. Khi đã chuyển vào hết, mẹ cùng ông đào một cái hồ, lót một lớp nilon ở dưới, phủ một lớp bên trên rồi lấp đất lại. Cả hai mẹ con vừa đào vừa hồi hộp, thỉnh thoảng ông chạy ra đường đi nhìn trước nhìn sau…Kể từ hôm đó, ông không đọc mà cũng không lấy thêm cuốn sách nào!

         Chừng hai tháng sau, cả ông và bạn đều bị cho nghỉ việc thôn. Một ông lớn tuổi, từ Quảng Ngãi vào được thay ông làm Kinh Tài, một anh bên chi đoàn Thanh Niên thay bạn ông làm Tuyên Văn Giáo.

         Nghỉ việc thôn, bạn ông bị gọi đi Nghĩa vụ Thanh Niên Xung Phong, còn ông, có mẹ già nên được miễn.

         Ở cuối đám rẫy cùa mẹ, có một bộng mối rất lớn, một hôm trời trở mưa, mối bay đầy, bay cả vào mặt ông. Lo cho mấy bao sách, ông bàn với mẹ đem về lại nhà, thời gian này thấy cũng êm êm, không còn nhắc chuyện nộp sách nữa. Hai mẹ con lại đào lên rồi lần hồi chuyển về, dấu sau đám mì của lô gia cư. Những lúc mưa, không có ông ở nhà, một mình mẹ lôi vào nhà từng bao thật vất vả. Ông lại đọc những cuốn chưa kịp đọc, chuyền cho những bạn thân của ông cùng đọc.

                                                            oOo

          Anh rể đi cải tạo về, làm rẫy chỉ khoai lang và mì không đủ qua ngày bèn đưa chị và đứa con vào Long Khánh làm ăn. Cũng không khấm khá hơn là bao. Nhà chỉ còn ông và mẹ.

          Kinh tế càng lúc càng khó, ông bèn đi buôn tàu lửa cùng những người dân trong vùng. Dân buôn xứ ông đầy sân ga...Đi buôn cũng không đủ gạo cơm mắm muối, phải ăn độn mì, khoai… Một hôm, mẹ ngại ngần nói:

          - Con lựa cho mẹ mấy cuốn sách đã đọc rồi.

          - Làm gì vậy mẹ?

          - Mẹ bán cho mấy người bán hàng, họ gói hàng.

          - Sách khổ nhỏ họ có mua không?

          - Họ cắt nhỏ gói bột ngọt, ớt bột, tiêu…

          Ông ra sau nhà, giữa mấy luống mì ngồi lựa, cuốn nào cầm lên cũng tiếc! Ông đem cho mẹ năm cuốn. Mẹ cho vào bao mang ra chợ!

         Vốn không có, đi buôn càng khó. Chái bếp nhà ông đã dỡ hết tôn đem bán lần hồi, tội nghiệp mẹ phải ngồi nấu nướng giữa nắng, những lúc mưa phải dời bếp vào trong nhà! Vốn cứ cụt dần vì vừa ăn, vừa bị bắt mất hàng.

         Chị cả ông ở Quảng Trị vào thăm, mẹ và chị ôm nhau khóc suốt mấy ngày. Hôm về, chị bảo ông cùng ra quê. Mấy ngày về quê không vui, chỉ gặp được các cháu nhưng chúng còn nhỏ, ông dành một ngày đi thăm mộ cha và bà con, hôm sau ông vào lại. Đứng trước sân nhà, chị sụt sùi:

        - Chị muốn đưa mẹ và em về làng, nhưng em không làm ruộng Hợp tác xã nổi đâu. Chị còn mấy chỉ vàng, em cầm hai chỉ làm vốn mà buôn bán.

        Ông òa khóc, còn khóc to hơn chị! Nhìn túm gạo chị ông cột sẵn cho ông mang vào, chỉ chừng 10 kg, nhưng ông lo không biết có mang vào được không!

         - Em sợ không mang gạo vào được, hay chị để lại, có vốn rồi, em vào đi buôn mua gạo trong đó cũng được, mất uổng lắm!

         - Mất thì thôi em ạ.

         Chị đưa ông ra cổng làng, ngay trạm kiểm soát này đã không qua được. Chị năn nỉ mãi nhưng cũng đành mang về. May mà gặp thằng cháu trong họ gác trạm, nếu không thì đã bị tịch thu.

                                                                      oOo

         Có hai chỉ vàng, ông bán đi làm vốn, theo một người bạn đi buôn xe đạp từ Sài gòn về bán trong địa phương. Một lần đi, ông mua hai chiếc, thỉnh thoảng có người đặt mua xe cũ, ông mua thêm một chiếc theo ý người đặt. Đi buôn xe đạp thì đi bằng xe đò, ít vất vả nhưng hồi hộp hơn là đi xe lửa, bởi phải qua nhiều trạm kiểm soát, nhờ tài xế và lơ xe năn nỉ cũng qua lọt. Không chi cho trạm thì chi cho tài xế. trạm tốn nhiều, tài xế ít hơn!

         Ông đi được chừng sáu chuyến, mẹ mừng vì bớt nổi lo gạo mắm. Chuyến cuối, ông  từ Sài gòn về vừa vào nhà, mẹ ghé tai ông thì thào:

          - Họ đến tìm con!

          - Ai vậy mẹ?

          - Du kích và công an!

          Ông nhìn mẹ lo lắng, nói:

          - Mình có làm gì đâu mà sợ mẹ, chắc chuyện đi buôn thôi!

          Mẹ không bớt lo âu nhưng cũng xuống dọn cơm, hai mẹ con vừa ngồi vào bàn thì ba du kích cùng công an xã đi vào:

          Với lý do không xin phép đi lại, anh bị bắt. Ở trại tạm giam huyện, anh được biết thầy dạy Lý- Hóa của anh và ba người bạn học khác, bị bắt trước anh nhưng cũng cùng ngày!

          Hơn hai năm bốn tháng, ông trở về cùng mẹ. Lệnh tha ghi tội danh là: “Nhen nhóm âm mưu lật đổ chính quyền”. Thầy ông phải ở thêm ba năm nữa mới được tha.

          Chiều hôm trở về, mẹ mừng quá, hét lên khi ông vào nhà. Đôi tay gầy guộc ôm chặt lấy ông khóc mếu máo!

          Sáng hôm sau, ông hỏi mẹ về mấy cuốn sách. Mẹ buồn rầu:

          - Mẹ bán dần dần đi thăm nuôi, còn mấy cuốn thôi con ạ!

          Anh cười lớn, nói cho mẹ yên lòng, mặc dù còn nhiều cuốn ông chưa kịp đọc:

          - Hết thì thôi, con đọc hết rồi mẹ ạ.

          Những ngày trong tù, hàng tháng mẹ đi thăm đều đặn. Mẹ kể chuyện làng xóm, người xắt cho ký thuốc rê, người cho đường tán, bánh tráng…Mẹ không tốn gì, chỉ bán vài cuốn sách mua cho anh ít đồ ăn ngay như bánh mì, xôi, gói chè, nải chuối…

         Mẹ lôi cái bao gạo dưới gầm giường, anh sắp mấy cuốn sách ra xem: “Anh em nhà Karamazov” của Dostoievsky, “Exodus” của Leon Uris, “Hố thẳm thư tưởng” của Phạm Công Thiện, “Giọt lệ và nụ cười” của Kahlil Gibran và “Sử thi Mahabhahta” của Ấn độ.

         Những cuốn sách này dày hoặc do bìa mới, mẹ cho là hay, có lẽ ông quý hơn cả nên chừa lại!  

         - Mẹ bán luôn đi, con cũng đã đọc những cuốn này rồi.

         Bữa cơm trưa có thịt bò nhờ mấy cuốn sách nặng ký! Ông thầm nghỉ bữa ăn gồm: Văn học Nga, Ấn độ, Ả rập, Việt nam và Mỹ(*) mà không thịnh soạn sao được! Ông cười, gắp miếng thịt bò bỏ vào chén mẹ:

         - Thịt bò ngon quá mẹ ạ, mẹ cùng ăn chứ sao con ăn hết được!

         - Lâu lâu mới có người ở Động Mé lên bán xương bò của HTX, mẹ mua được cái xương, lóc thịt ra đó.

         Năm cuốn sách dày và hay, mua được cái xương bò. Ông muốn cúi đầu tạ lỗi, tạ lỗi với những ai đã viết, đã dịch, đã bỏ công sức làm nên những cuốn sách! 

               

                                                     Sài Gòn, Tháng I, năm 2016.

                                                            Trạch An-Trần Hữu Hội 

------------------------------------------------------------------------------------------------

      (*)  - “ Anh em nhà Karamazov” của Dostoievsky:  Nga.

            - “ Exodus- Về miền đất hứa.” của Leon Uris: Mỹ.

            - “ Hố thẳm tư tưởng” của Phạm Công Thiện : Việt Nam.

            - “Sử thi Mahabhata”: của: Ấn Độ.

            - “ Giọt lệ và nụ cười” của Kahlil Gibran : Ả Rập.

 

 

 

       










Thứ Hai, 18 tháng 1, 2016

Thơ Lục bát nhiều tác giả.


                                         


LỤC BÁT NHIỀU TÁC GIẢ  
Tháng 6 vừa qua, Nhà thơ Luân Hoán có mời bạn văn – thơ góp tay vào trang Vuông Chiếu với đề tài: “Em từ lục bát bước ra..” (Câu thơ này của Nhà Thơ Lê Hân – Phụ trách trang web Saigon Ocean) Nhiều người cảm nhận và thể hiện theo một cách, rất phong phú, đa dạng…  Xin nhờ VanDanViet chuyển đến quý văn - thi hữu cùng xem.
Trạch An – Trần Hữu Hội.

    Em Từ Lục Bát Bước Ra
    46 tác giả (đợt 2) góp tay về chủ đề này. Xếp theo  thứ tự ngày nhận –bài xếp ngược với danh sách:
Huy Uyên - Nguyễn Pháp Văn - Trần Thị Nguyệt Mai – Chu Trầm Nguyên Minh – TA Trần Hữu Hội – MH Hoài Linh Phương - Nguyễn Nam Sơn - Trần Nguyên Kỳ - Ánh Lê - Tuyền Linh – HST Tai Hoang - Trần Vấn Lệ - Triều Hoa Đại - Nguyễn Sông Tiên – Mai Trân - Tuyết Sương – Lê Anh - Huỳnh Hương - Hồ Phú H - Trần Phù Thế - TC Văn Chính – ĐX Đạm – Thích Đủ Thứ - Người Dưng – Lê Hùng - Đặng Châu Long - Tuyết Đào – PT Minh Hùng – Lam Hồng – Lê Thái – La Lưu Tính – Lê Thị Thanh - Đặng Thị Nga - Nguyễn Quốc Tuyên – KC Nam Mai – KimChi Dương – Ông Lịch - Vân Anh - Nguyễn Thị Thu Thủy - Phước Hưng – Anh Hoàng - Trần Tính – Hoàng Giáo - Đồng Thị Chúc - Hạo Nhiên Nguyễn Tấn Ích.  
  
Cho Vuhnid VanDanViet tham gia cùng câc bạn nhé!  
EM TỪ LỤC BÁT 
“Em từ lục bát bước ra”
Vóc trăng hồn nguyệt nết na Lạc Hồng
Bên Đường Thất ngẩn ngơ trông
Ba câu Haiku thầm mong bạn tình
Em từ trong cõi dân sinh
Cây đa giếng nước sân đình ao sen
Bàn chân còn ấm hơi phèn
Bước qua hoang dã vào miền thanh cao
Em là lục bát ca dao
Ba trăm năm “khấp” thi hào Nguyễn Du. 

                                                   Vuhnid Vudinhninh  


1-  
Em từ lục bát bước ra
Hắt hiu ký ức, xót xa tuổi hồng
Thuyền xa hun hút biển Đông
Là tan nát cả mộng lòng thơ ngây
Người đi biền biệt trời mây
Tháng Tư khắc khoải hao gầy mùa xuân!
                       Hạo Nhiên Nguyễn Tấn Ích
                            San jose Cal, 26-6-2013
2-  
Em từ Lục Bát bước ra
Xiêm y khăn quấn lượt là dáng xưa
Chờ người dẫn dắt đón đưa...
Mong em tránh được dối lừa bể dâu. 
                                    Đồng Thị Chúc
                                    Hà Nội, 12g35 26-6-2913
                                    56, Ngõ 371/9 Phố Kim Mã, Ba Đình, Hà Nội 
                                    Email: chucdt11@gmail.com 
*
3-
em từ lục bát bước ra
gặp ta thành cặp mẹ cha tuyệt vời
sinh ra đầy đủ buồn vui
dưỡng nuôi hạnh phúc con người quanh năm.
                                                      Hoàng Giáo
                                                      Ottawa, Canada, 26-6-2013
4-
em từ lục bát bước ra
mang theo hơi thở mượt mà ca dao
đậm đà hương lúa, bờ ao
ngát mùi yếm bọc da đào liễu hoa

em từ lục bát bước ra
mang thiên thu cõi ngàn xa đến gần
nhờ em ngộ được tiền nhân
người sinh ngôn ngữ có vần ca dao. 
                                           Trần Tính
                                           Mân Quang QN, 26-6-2013
*  
5-  
em từ lục bát bước ra
đến đầu ngõ gặp cụ già phương phi
cúi chào, cụ chẳng nói gì
ngó sững rồi viết chi chi một hồi
em ngờ như có em ngồi
trong chi chi đó người đời gọi thơ
từ thơ em trở về thơ
bước ra là được bước vào cõi chung.
                                       Phước Hưng 
                                       Đà Nẵng, 26-6-2013 
6-  
em từ lục bát bước ra
cụ Tiên Điền gởi cho ta gói quà
mở ra lại gặp Nguyệt Nga
cụ Nguyễn Đình Chiểu nhắn ta giữ giùm
đâu ngờ được phép chơi chung
câu sáu câu tám ngủ cùng với nhau.
                                             Anh Hoàng
                                            Huế, 26-6-2013
7-  
EM từ lục bát bước ra
TỪ si thăng vút giáng fa u buồn
LỤC tung số phận đau thương
BÁT nước đã hắt tơ vương lỡ làng
BƯỚC chân địa ngục thiên đàng
RA thân đèn đỏ mơ màng với ai

EM từ biệt ước mơ bay
TỪ đây lạc chốn đọa đày nhớp nhơ
LỤC tìm huyền thoại ước mơ
BÁT nối tiếp thất bơ vơ lạc loài
BƯỚC đường nối tiếp đắng cay
RA vào điên dại cuồng quay quắt cuồng

EM chơ vơ với gió sương
TỪ băng trinh đến vô thường oán than
LỤC căn hay bỡi lười tham
BÁT quái trận địa trần gian lỗi lầm
BƯỚC mê muội chuốc hại thân
RA người tàn tạ giữa nhân gian đời

EM tàn xuân sắc với đời
TỪ đâu và bỡi tại người, tại ta...!!
LỤC tìm lại ước mơ xa
BÁT(c) bỏ tham vọng phôi pha lỗi lầm
BƯỚC chân cứ thẳng bước chân
RA người ngay thật đời trần bớt đau.
                                           Lam Hồng
                                           ?, 26-6-2013
                                           gởi bởi KhaPham
*   
8-  
em từ lục bát bước ra
kiền kiền trước lớp cành sà lá bay
cổng trường mọc thêm một cây
mang đủ vóc dáng mặt mày con trai
cũng từ đó em nhận hoài
vần thơ lục bát áo dài tinh khôi.
                                  Kim Chi Duong
                                  Hoa Kỳ, 25-6-2013
9-  
em từ lục bát bước ra
tưởng ai xa lạ, chính là vợ tôi
xinh xinh dong dỏng dáng người
đến đâu, ai gặp, nụ cười trước tiên

em từ lục bát bước ra
không ai khác cả, là bà vợ tôi
nàng đi độn ngực bơm môi
ngó qua cũng được hợp thời, vui thôi

em từ lục bát bước ra
không ngắm cũng biết ngôi nhà của tôi
mùi da thịt thật tuyệt vời
nuôi tôi hạnh phúc một đời yêu thương.
                                                Ông Lịch
                                                Phong Lệ QN, 25-6-2013
10-  
Em từ lục bát bước ra,
Dáng còn ẩn chút kiêu sa với đời!
Với tôi, em vẫn rạng ngời....
Cho dù sống giữa biển đời đục trong!!
Long đong phận bạc má hồng,
Sắc không em vẫn bền lòng với thơ...
Với em, lục bát vẫn chờ!...
                                        KC Nam Mai
                                        Việt Nam, 25-6-2013
11-  
Em từ lục bát bước ra
nấu cháo to lửa tiêu cha cái nồi
chạy ra chợ, em tìm nồi
gặp bạn học cũ nói cười búa xua
về nhà, trực nhớ, chịu thua
vì ham tán dốc quên mua cái nồi.
                                        Vân Anh
                                        ?, 25-6-2013
12-
Em từ lục bát bước ra
Niệm câu kinh Phật nhắc ta về Chùa
Pháp Hoa theo ngọn gió đưa
Mãi vui quên mất mấy mùa Chân Như.
                              Nguyễn Thị Thu Thủy
                              Việt Nam, 25-6-2013
13-  
Em từ lục bát bước ra
Câu thơ viết vội ngâm nga đỡ buồn
Lênh đênh xa cội nhớ nguồn
Trong em là cả quê hương nghìn trùng.
                              Nguyễn Quốc Tuyên
                              Việt Nam 24-6-2013
14-  
em từ lục bát bước ra
ngõ tre đường trúc dẫn qua nẻo tình
hồn thơm trong vóc dáng xinh
từng làm chùa miếu am đình thơm lây
ngợi ca em đã mấy tay
giúp tình lục bát đắng cay ngọt nồng
bày ra đủ bộ tim lòng
có em trôi nổi thong dong trong tình.
                                    Đặng Thị Nga
                                    Đại Lộc VN, 24-6-2013
*   
15-
em từ lục bát bước ra
mừng thầm sông núi chúng ta hữu tình
bất ngờ ngơ ngác giật mình
nhìn dân lành kéo biểu tình rất đông
chống độc tài, chống ngoại xâm
thiên kinh địa nghĩa sao không được quyền?
nếu em có được phép tiên
xuống tay dẹp bọn cường quyền ra tro.
                                                Lê Thị Thanh 
                                                Quảng Ngãi, 24-6-2013 
16-   
em từ lục bát bước ra
nhậu chưa tới bến, nhìn qua, giật mình
biết ngay một nửa của mình
đập bình bỏ rượu quyết tình đi theo
ai ngờ theo thẳng một lèo
cục cưng nay vẫn còn đeo thay bình.
                                          La Lưu Tính 
                                          Rạch Giá, 24-6-2013
17-   
em từ lục bát bước ra
bước qua bước lại bước xa bước gần
bước cho tới lúc mỏi chân
e lệ khép nép ngồi gần bên tôi
mắt liếc liếc môi cười cười
tôi nghe lục bát vào người tôi thơm.
                                            Lê Thái 
                                            Hà Nội, 24-6-2013 
18-   
Em từ lục bát bước ra
Lời ru của Mẹ ngọt ca dao đời
Ru con tiếng hát à ơi
Ru tình ru nghĩa tự thời ấu thơ
Ru thương ru nhớ vô bờ
Câu ca quan họ lời thơ thắm tình
Ngọt ngào lục bát quê mình
Lẩy Kiều để thấu nhân tình thế gian
Hò ơi nhặt nhặt khoan khoan
Giữa dòng sông rộng miên man nỗi niềm
Câu hò đối đáp giao duyên
Trao thương gợi nhớ mộng đêm mơ tình
Câu hò xao xác bình minh
Cho đồng lúa mới gọi mình chân quen
Câu hò nối mộng mơ duyên
Cho cha gặp mẹ nối liền yêu thương
Câu hò tơ tưởng vấn vương
Rộn ràng nỗi nhớ yêu đương thẫn thờ
Câu tình lục bát say mơ
Cho anh si dại mong chờ yêu em
Lời thơ ngọt đóa môi mềm
Lục say nối bát thắm duyên trọn tình. 
                                          Lam Hồng 
                                          ? 24-6-2013 
19-   
Em từ lục bát bước ra,
Gót sen yểu điệu, kiêu sa, má hồng,
Em là ước mộng tình nồng,
Lòng anh ấm áp, chiều đông lạnh lùng,
Tình anh tha thiết thủy chung,
Sắc hương - Gởi chút mặn nồng, tình xa...
                                            PTMinh-Hưng. 
                                            VN, 24-6-2013 
20-   
Em từ lục bát bước ra
Môi xinh mắt biếc mặn mà sắc hương
Tay ngà sen nở mười phương
Mùi hoa nguyệt quế thơm từng bước chân
Điệu đà mây tóc thanh tân
Vườn khuya thở nhẹ ngỡ gần trăng sao
Nghìn năm chưa hết chiêm bao
Dăm câu lục bát nao nao sóng tình. 
                                                 Tuyết Đào 
                                                  Sài Gòn, 23-6-2013 
*  
21-    
Em từ ca dao bước ra
Bùng cơn huyễn mộng thiêu ta héo mòn
Trói ta câu sáu ngọt tròn
Tung thêm câu tám nụ son thơm lừng
Từ ta lạc nhịp lần khân
Nửa đời sầu héo nhặt cơn đau dài
Lững rơi câu sáu bi ai... 
                                    Đặng Châu Long 
                                    Sài Gòn, 23-6-2013 
22-   
em từ lục bát bước ra
kính chào cô bác ông bà Việt Nam
em xưa thục nữ đàng hoàng
quá nghèo đành phải bán sang xứ người
khỏa thân đứng, gắng mỉm cười
nuốt nhục quốc thể ngậm ngùi phơi thân
xin cho em được một lần
tạ lỗi trời đất thổ thần quê hương
em không dám xin tình thương
chỉ mong thông cảm chừa phương sống còn
nước non ơi hỡi nước non
sống mà thân xác tâm hồn nát tan.
                                                       Lê Hùng 
                                                       Điện Bàn, 23-6-2013 
*  
23-     
Em từ lục bát bước ra
Theo chân má đỏ la cà làm quen
Cũng đành liều thử một phen
Ván cờ chấp tướng đỏ đen cược tình.
                                       Người Dưng 
                                       VN, 23-6-2013 
24-   
Em từ lục bát bước ra
Môi tiên chớm nhụy MôNà LíSa
Sông Seine bóng ngả Thiên Bà
Đuốc thiêng tôn chỉ Thiên Nga dáng hiền
Đời ta sáu bước du miên
Bước qua thứ tám, ngủ yên xứ người. 
                           Nhớ Paris, tháng 6/ 2013  
*  
25-   
Em từ lục bát bước ra,
Yếm thơm kẽ ngực, đậm đà múi da
Em là mộng nữ kiêu sa
Dâng ta cỏ lạ, bướm sà nhụy hoa
Chênh vênh sáu bục lụa là
Leo thêm tám nấc… ngọc ngà thâu đêm. 
                                           "Thích Đủ Thứ" 
                                           Cali , 23- 6-2013 
26-   
Em từ lục bát bước ra
Đỏ mùa hoa gạo tháng ba đồng làng
Hội chèo qua ngõ rộn ràng
Mưa không ướt áo hẹn chàng đêm mai.
                                                 ĐX Đạm 
                                                 Saigon, 23-6-2013 
27-   
em từ lục bát bước ra
thoáng nhìn chợt nổi da gà toàn thân
ngực độn môi chẻ mông bơm
mũi chống mắt cắt lũng hồng vá không?
nhìn qua cũng rất dễ trông
ngắm kỷ hơi ớn, sợ ông hóa bà. 
                                               Chí Trung 
                                               Norway, 23-6-2013 
28-   
Em từ lục bát bước ra
Lật trang kinh đọc được ba bốn hồi
Nhìn em trong dáng em ngồi
ước ... đừng có Phật, nói lời yêu em ...

Em từ lục bát bước ra
Aó dây, quần cụt trắng da cặp đùi
Em ơi ! đừng có quay lui
Nhìn hai quả bưởi nghiệp tui nặng nhiều
Xin em đừng nói tiếng yêu
Thị phi mang tiếng đôi điều đó nha
Phải ... đừng lục bát bước ra
Thương thầm, nhớ trộm tình ta trao nàng ...
                                              TC Văn Chính 
                                              An Giang, VN 22-6-2013
29-   
em từ
lục bát bước ra
nghìn năm mẹ vẫn em và hồn thơ

em từ lục bát
bước ra
đôi vầng nhật nguyệt ôm tà áo bay
câu thơ
đọng lại muôn ngày

em từ lục bát
bước ra
còn anh đứng đợi”người ta” mỏi mòn
không nhìn
em bỏ đi luôn

em từ lục bát bước ra
đôi vai em gánh câu ca dao buồn
ngàn năm lục bát vẫn còn
sống trong tâm thức cái hồn việtnam

em từ lục bát bước ra
đội nón lá áo bà ba dịu dàng
hai tay dịu nhiễu thật sang
đánh đàng xa bước nhịp nhàng đáng yêu
nhìn em hồn phách liêu xiêu... 
                                          Trần Phù Thế 
                                          USA, 22-6-2013 
*  
30-    
em từ lục bát bước ra
cuộc đời vui đẹp thiết tha tỏ lòng
chào em, tất cả má hồng
ca sĩ, người mẫu, công nhân, đứng đường
em lộng lẫy, em bình thường
đến từ thơ, sắp mở đường vào thơ
các em chẳng xấu chút nào
khi làm mẹ chị nhã tơ nuôi tình.
                                                Hồ Phú H 
                                                Nha Trang, 23-6-2013 
31-   
em từ lục bát bước ra
từ tốn, ý tứ, nết na, dịu dàng
nhìn em là biết Việt Nam
đứng đầu thế giới sắc nhan, tấm lòng.
                                    Huỳnh Hương 
                                    Cucamonga Ca, 23-6-2013 
32-   
Em từ lục bát bước ra
Dáng trăng đáy nước nhạt nhòa ngàn năm
Ta còn đây một chỗ nằm       
Bao thiên thu đợi người thăm ngang trời
Mộng nào ngỡ chết khơi khơi
Giờ trong nỗi nhớ cuối đời chân mây. 
                                                      Lê Anh 
                                                      ?. 23-6-2013 
33-   
em từ lục bát bước ra
anh đừng hoảng sợ gặp ma hiện hình
chỗ nào của em cũng xinh
nhìn sơ đã thấy rùng mình phải không?
trời cho bọn em má hồng
có nơi lõm có nơi phồng vậy thôi.
                                         Tuyết Sương 
                                         Boston, 23-6-2013 
34-   
Em từ lục bát bước ra
dịu dàng thanh thoát như là cô tiên
ơi em hãy giữ nét hiền
đừng chanh chua kẻo sẽ phiền lòng anh
Hãy là một đóa xuân xanh
Trong thơ Từ Thế Mộng anh yêu thầm*. 
                                                   Mai Trân,  
                                                   Hoa Kỳ 22-6-2013  
                                                   *Màu vàng không phai 
                                                    Mặt trời vẫn ướt 
           Nên phương em lẽo đẽo một phương quỳ [TTM] 

35-   
em từ lục bát bước ra
chung quanh bè bạn sắc hoa đi cùng
Huỳnh Thục Vi bước ung dung
Phương Uyên, Kim Tuyến...tâm chung: dân quyền
nữ nhi con cháu rồng tiên
máu Trưng Triệu vẫn triền miên trong người
độc tài đảng trị đến hồi
“phải đền nợ máu” trút hơi cuối cùng.
                                                   Người Sông Tiên 
                                                   Trà Mi, 22-6-2013 
36-   
em từ lục bát bước ra
ui, ui trời đất làm ta hết hồn
con chim vô dụng trên nguồn
nhặt cành hoa vãi. Rụng, vương mái đầu
chân sáo em vẫn bước mau
cỏ cây phiền muộn muôn màu thuở xưa
nằm đây. thôi thế cũng vừa
đứng dây. Ừ nhỉ tình chia mấy sầu
nên chi sáu, tám mấy câu
ngộ ra mới biết qua cầu gió bay.
                                         Triều Hoa Đại 
                                         Ocoee, Fl U.S. A. 22-6-2013 
37-   
Em từ Lục Bát bước ra
Anh khép cửa nhà anh chạy theo em
Câu thơ Lục Bát bỗng chìm
Và chân anh bỗng giẫm lên Đoạn Trường
Ồ thì chỉ một hạt sương
Buổi mai lạnh buốt, chiều buồn thiên thu…
Mấy năm rồi đã là lâu
Con trăng và một mái lầu gió khuya
Con chim vạc chẳng thấy về
Cầu sương gãy nhịp, chiếc bè cứ trôi!
Mấy năm rồi. Thế là thôi
Cửa nhà anh mở mà người không thăm!
(ghi chú: đề bài đoạn này: sương mai)

em từ lục bát đi ra
vườn Xuân anh nở trăm hoa vì người
mỗi bình minh một nụ cười
là em đó nhé, mặt trời của anh!
                                        Trần Vấn Lệ 
                                        Hoa Kỳ, 22-6-2013 
38-   
Em từ lục bát bước ra
còn tôi lục chén tương cà ăn cơm
ăn xong lục trạn có thơm
tráng miệng xong lấy búi rơm cọ nồi
nồi niêu xoong chảo cọ rồi
còn chậu quần áo ta ngồi vò qua
giặt xong quần áo vào nhà
còn em lục bát bước ra ... đi về.
                               HST Tai Hoang 
                               Houston TX, 22-6-2013 
39-   
em từ lục bát bước ra
câu thơ vội núp trong tà áo bay
ấm lòng từng phút từng giây
nghe như tình đã ngập đầy không gian
câu thơ chẳng chịu xuống hàng
con chim đứng hót mơ màng khói sương
bướm bay én liệng đầy vườn
bước chân khuê các... trùng dương sóng gào...
                                                       Tuyền Linh 
                                  Đà Nẵng V.N, 22-6-2013 
*  
40-    
em từ lúc bát bước ra
tay cầm biểu ngữ thiết tha tỏ lòng:
xin đừng cầm, bán núi sông
Việt Nam là của con rồng cháu tiên
trả lại dân lành cái quyền
yêu nước, giữ đất tổ tiên vẹn toàn.
                                             Ánh Lê  
                   Sacramento, 22-6-2013  
41-   
em từ lục bát bước ra
diện mini jupe, áo bà ba nâu
cốt cách hình thức khác nhau
nhưng cùng có một cái sầu đời chung
cõi hạnh phúc này thật vô cùng
thơ văn họa nhạc... khó ngừng ngợi ca.
                                    Trần Nguyên Kỳ 
                                    Los Angeles, 22-6-2013 
42-   
Em từ lục bát bước ra
Làm ta lính quýnh bể cha cái bình
đang khi thí nghiệm, thiệt tình
khổ thân ta...ngồi một mình buồn hiu.  

                               Nguyễn Nam Sơn  
                               Brisbane Queensland Australia, 22-6-2013 
43-   
“ Em từ lục bát bước ra…”
Trời thu mấy độ….vàng hoa, xa người
Nửa vầng trăng vỡ … nổi trôi
Khúc lưu vong hát nghẹn lời thanh âm!  
                           MH Hoài Linh Phương 
                           Washington DC tháng 11/2011 
                           gởi lúc:june 22.2013 1:03.24 AM 
44-   
Em từ lục bát bước ra,
Thấy ông Bùi Giáng la đà rượu say,
Em dừng bước, thỏng hai tay,
Ông day, ông bóp…Bên này, bên kia…
Bút pháp ông –Tựa đôi hia,
Khi bay, khi bổng … Bên kia , bên này…
Em thương ông. Một thi tài!
Như Kim Cương ấy, cứ hoài chịu thua!
Trong tay ông, trận mây mưa…
Cuối cùng em nói: Dạ thưa, em còn…!
 *
Em từ lục bát bước ra,
Gặp ông Nguyễn Bính trong nhà ngó qua
Đi tỉnh về, áo vãi thưa…
Nên em bẽn lẽn, em chưa kịp chào…
Đôi mắt buồn trách sau rào,
Em thương ông quá muốn vào nhưng thôi!
Một lần qua dậu mồng tơi,
Thấy ông ngấp nghé, muốn rơi… xuân thì!
Em cúi mặt, cứ bước đi :
Hôm qua làng Đặng buồn gì “mưa xuân!”
Về xa, dù đê rất gần !
Sao anh không đến, bần thần lòng ai!?
Duyên thì, lỡ đến ngày mai,
Em đền ông đấy…Phải hai… cơi trầu!!!
                          Trạch An Trần Hữu Hội  
                           Ninh Thuận- VN(22/6/2013) 
45-   
Em từ lục bát bước ra
Lúc gần thắm thiết, lúc xa nghìn trùng
yêu em trong cõi vô chừng
khi hư, khi thực xin đừng...bước vô
lục bát là những vần thơ
viết bằng máu đỏ tim người chảy xuôi

Em từ lục bát bước ra
Cùng anh một chút nắng tà bên hiên
lục bát yêu, lục bát hiền
chưa hôn nhau đã bóng biền biệt xa.  
                      Chu Trầm Nguyên Minh 
                      Sài Gòn,VN 22-6-2013, 
46-   
em từ lục bát bước ra
dịu dàng trang nhã như là Phương Uyên
mặc chiếc áo trắng ngoan hiền
lời đanh thép trước cầm quyền sợ chi
"Tàu khựa cút về nước đi!"
em thật xứng đáng nữ nhi anh hùng
con cháu bà Triệu bà Trưng...
                            Trần Thị Nguyệt Mai 
                               Hoa Kỳ, 21-6-2013 
47-   
Em từ lục bát bước ra,
Ngã nghiêng nghiêng ngã, làm ta bàng hoàng!
Sự đời vốn dĩ đa đoan,
Có em bầu bạn, trần gian thêm mầu...
Mấy lần quẵng bút đi câu,
Ngồi chờ cá đớp, lại rầu...làm thơ!
Hứng đâu chợt đến bất ngờ,
Quăng câu chạy vội lên bờ ghi ghi...
Ta không thích họa Đường thi,
Chỉ thương sáu tám bởi vì nợ duyên.  
                       Trạch An Trần Hữu Hội  
                       Ninh Thuận – 21-6-2013,Việt Nam 
48-   
em từ lục bát bước ra
choi choi cũng ngã ông già cũng xiêu
chộ em ngộ ra tình yêu
lãnh cảm bay biến tự kiêu mất liền
chủ tịch, thủ tướng, quan viên
cũng tháo cà vạt, thường xuyên ở tr..ần.
                                 Nguyễn Pháp Văn 
                      Hóc Môn – VN, 21-6-2013 
49-   
Em từ lục bát sinh ra
tôi về dấu nỗi xót xa riêng mình
thôi em chia nửa cuộc tình
đêm về chải tóc đi tìm bóng ai
em theo năm tháng ngắn dài
mắt môi nhạt tím, sương mai dãi dầu
rồi tình xưa đã về đâu
để tôi đứng lại bên cầu chờ mong ...

em từ lục bát bước ra
kèm theo hai đóa nhũ hoa cho người
môi em thấp thoáng nụ cười
để tôi đi đứng với ngồi không yên
em xòe nụ rốn đảo điên
ước gì tôi gắn sát liền bên em
hai chân khép mở cõi hằng
tôi mê ngất đến (nổi) nói năng điên khùng
đôi ta một cõi trời chung
trời ơi!tôi chết nửa chừng với em ...  
                                                    Huy Uyên  
         Đà Nẵng, 10h15, 21-6-2013 (giờ VN)  

***  
Em Từ Lục Bát Bước Ra
Cao Nguyên – Trạch An Trần Hữu Hội - Cổ Phong – Trịnh Chánh  
Ngày 5-7-2013 vừa qua Vchiếu ghi chú đợt cuối cuộc
chơi EMTLBR, cũng trong ngày này chúng tôi nhận
thêm bài của 4 bạn CN,THH,CP, TC, xin được giới thiệu

*      
50-    
(Thân tặng hai chàng Thơ Nhạc
Luân Hoán & Vĩnh Điện)
Em từ lục bát bước ra
thấy ta ngồi giữa hằng hà nhạc thơ
Em cười bảo chớ quẩn mơ
đời kinh vần điệu, tình ngơ ngẩn lời

Em từ lục bát ghé chơi
thấy ta ngồi đếm thì thời đã qua
Em cười bảo cứ nhẩn nha
trăm năm chưa tận còn tha thiết tình

Em từ lục bát đứng nhìn
thấy ta ngồi ngắm chu trình hoại sinh
Em cười bảo chớ giật mình
có không không có cứ bình sinh ngơi

Em từ lục bát ru đời
thấy ta đắm mắt ngắm trời ngã Thu
Em cười bảo chớ ưu tư
khởi lên tình khúc sương mù sẽ tan! 
                               MD July 05, 2013 
                                      Cao Nguyên 
51-   
Em từ lục bát bước ra,
Hỏi rằng Kiều đó hay là Đạm Tiên?
Cũng tả tơi, cũng truân chuyên,
Mười lăm năm ấy thuyền quyên đã từng!
Phải chăng cùng tận nẻo đường,
Mà Nàng chọn bước can trường bán thân!
Qua tay lắm kẻ lần khân,
Tủi cho chàng Trọng bao lần chờ mong!
Tiền Đường toan dứt long  đong,
Giác Duyên lại cứu vì lòng từ tâm…
“Bắt phong trần phải phong trần,
Cho thanh cao mới được phần thanh cao!!!”
Phải chăng kiếp nạn thủa nào,
Kiếp này lại phải lao đao nhục nhằn?!  
                        Ninh Thuận, VN. 05/ 7/ 2013  
                               Trạch An Trần Hữu Hội     
52-  
Em Từ Lục Bát Bước Ra
Tình Thơm Mấy Nhánh(1) mượt mà sắc hương
bước em mở những con đường
yêu thương đến khắp muôn phương cõi đời
ta nhờ em ngộ ra nơi
bình tâm tu luyện thành người lạc quan
                        San Diego Ca, 05-7-2013  
                                                Cổ Phong
----  
(1) đề thi phẩm của Lê Hân   
----   

*  
53-    
Em từ lục bát bước ra
một phần thể phách em là khói sương
một phần là áng văn chương
cả dân tộc trải vui buồn làm nên
có đủ Lê Lý Trần Đinh
Mạc Hồ Ngô Nguyễn Phan Huỳnh Thân Ông...
trăm họ cùng chung một dòng
Hùng Vương Âu Lạc giống rồng nòi tiên
ruộng vườn sông nước bén duyên
thúng nia quang gánh dính liền giường nôi
nắng mưa trộn ngọt hương đời
em nồng mặn em ngọt bùi hiện thân
lẳng lơ thùy mị phong trần
em lộng lẫy đấng vĩ nhân hàng đầu
sống còn vĩnh viễn muôn sau
nhánh thơ đời nguyện theo hầu kính em.
                           VN, Tuy Hòa, 05-7-2013 
                                             Trịnh Chánh 

.