Thi Sĩ: Phạm Thiên Thư.
·
Với nhVới nhiều người thì Ngày
xưa Hoàng thị (kể cả
thơ lẫn nhạc) từng là một tuyệt tác. Nhưng với chính nhà thơ Phạm Thiên Thư thì
“đó chỉ là những kỷ niệm dĩ vãng, mối tình thoảng nhẹ vu vơ của thời trai trẻ”.
Quê ông ở Kiến Xương- Thái Bình nhưng ông sinh ra ở Lạc Viên- Hải
Phòng. Năm 1954, khi mới 14 tuổi, ông theo cha mẹ di cư vào miền Nam , ngụ tại
căn nhà gần khu Tân Định- Sài Gòn.
“Tôi vẫn nhớ tới căn nhà những ngày ấy, đó là một căn nhà nhỏ nằm
đằng sau chợ Tân Định. Cha tôi xin cho tôi học tại trường Trung học Văn Lang
cách nhà chừng non một cây số. Tôi đã học hết tú tài ở đó”.
Ông nhớ lại: Cũng trong những năm học tú tài
này, ông đã để ý một cô bạn học cùng lớp tên là Hoàng Thị Ngọ, cô gái đó quê
gốc Hải Dương, ở gần nhà ông. Nhưng chỉ là để ý thôi chứ không dám ngỏ lời. Hàng
ngày, khi xếp hàng vào lớp, cô gái đứng ở đầu hàng bên nữ, nổi bật, mái tóc dài
xoã trên bờ vai mảnh dẻ. Ông chỉ im lặng ngắm nhìn. Rồi khi tan trường, cô gái
một mình trên đường về nhà, ông lại là kẻ lẽo đẽo theo sau.
“Cô ấy ôm cặp đi trước, tôi đi theo nhưng không dám lên tiếng.
Trong bóng chiều tà, ánh nắng hắt qua hàng cây, cô ấy lặng lẽ bước, gây cho tôi
những cảm xúc bâng khuâng khó tả. Cứ thế, tôi chỉ biết lặng lẽ đi theo sau cô
ấy hàng ngày, giấu kín những cảm xúc của mình không cho bất cứ ai biết”.
Sau khi học xong tú tài, khác với nhiều người, Phạm Thiên Thư
chọn cửa Phật làm chốn dừng chân. Ông theo học trường Phật học Vạn Hạnh, gửi
hồn trong lời Kinh tiếng Kệ.
Thế nhưng mỗi khi đi ngang con đường một thuở, hình ảnh cô gái
với mái tóc xoã ngang vai lại hiện về trong ông. Và trong một lần đắm chìm
trong cảm xúc ấy, ông đã cầm bút viết lên bài thơ Ngày xưa Hoàng thị: “Em tan
trường về- Đường mưa nho nhỏ - Chim non giấu mỏ - Dưới cội hoa vàng…”.
Ông tâm sự: “Đây không phải là bài thơ đầu tay của tôi. Cha tôi
tuy làm nghề thuốc nhưng ông có làm thơ, tôi còn nhớ ông đã từng đạt giải Nhì
về thơ do một tờ báo ở Hà Nội trao tặng.
Khi còn nhỏ tuổi tôi cũng đã làm vài bài thơ và được cha tôi
khen. Nhưng tôi làm thơ chủ yếu để trải lòng mình chứ không làm thơ chuyên
nghiệp.
Vì vậy mãi đến năm 1968, tôi mới tự xuất bản tập thơ đầu tiên. In
ít thôi, chủ yếu để mình đọc và tặng một số bạn bè thân. Tôi chẳng muốn nhiều
người biết về mình”.
“Thế khi nào mọi người
mới biết tới những bài thơ của bác?”- “Ấy là khi chúng tôi nhờ nhạc sỹ Phạm Duy
phổ nhạc 10 bài Đạo ca do
tôi viết lời, Phạm Duy gặp và tình cờ đọc được tập thơ của tôi. Tôi cũng không
nghĩ nhạc sỹ lại thích bài thơ Ngày xưa Hoàng thị đến
thế, ông đề nghị phổ nhạc bài thơ đó. Dĩ nhiên được một nhạc sĩ nổi tiếng như
Phạm Duy để ý đến bài thơ của mình thì có gì hạnh phúc bằng. Và tôi cũng bất
ngờ nghe lại bài thơ của mình khi đã phổ nhạc. Nhạc sĩ đã tôn bài thơ lên rất
nhiều qua những giai điệu nhạc bay bổng”.
Vào những năm 70, bài Ngày
xưa Hoàng thị đã trở
thành một hiện tượng tại miền Nam Việt Nam . Ca sĩ Thanh Thúy là người đầu
tiên thể hiện bài hát này và sau đó nhiều ca sĩ khác cũng chọn bài Ngày
xưa Hoàng thị để hát,
tạo thành trào lưu.
Thậm chí báo chí Sài
Gòn cũng vào cuộc, nêu câu hỏi “Nhân vật chính trong Ngày xưa Hoàng thị là
ai?”. Một số người tự nhận mình là nhân vật của bài thơ, số khác thì phân tích
bài thơ rồi cho rằng nhân vật chính trong bài thơ là cô A, cô B nào đó...
“Ngày đó báo chí cũng gặp tôi hỏi chuyện tôi nói rằng đó là cô
Hoàng Thị Ngọ nhưng không biết tại sao nhiều người vẫn không tin”. Ông bảo.
Nhạc sĩ Phạm Duy còn
phổ nhạc thêm một số bài thơ tình khác của ông như Đưa em tìm động hoa vàng, Gọi em là đoá tình sầu, Em lễ chùa này…
Căn nhà của ông giờ là một quán cà phê nhỏ mang tên “Hoa vàng”,
có lẽ ông lấy từ bài “Đưa em tìm động hoa vàng” để đặt tên.
Quán nhỏ nhưng bài trí khá đẹp nên khá đông khách. Có lẽ ít ai
vào quán lại để ý tới một ông già có dáng như một lão nông hay ngồi lặng lẽ
trong góc nhà lại chính là nhà thơ Phạm Thiên Thư.
Ông cười: “Thì tôi đâu
dám nhận mình là nhà thơ”. Biết chúng tôi đang tìm hiểu về bài Ngày xưa
Hoàng thị, cô con gái của ông tinh ý mở lại bản nhạc. Giọng ca của
Thanh Thúy cất lên: “Em tan trường về- Đường mưa nho nhỏ…”
Ông buông bút, nhắm mắt. Có lẽ ông đang hồi tưởng về những ngày
xa xưa, những ngày trên con đường trải nắng vàng, một chàng trai trẻ lẽo đẽo
theo chân cô gái tên Ngọ có mái tóc dài xoã ngang vai… để rồi làm nên những vần
thơ lung linh và xót xa đến thế.
Theo Tiền Phong.
Nhà Thơ Phạm Thiên Thư với Trần Hữu Hội.
Nhà Thơ Phạm Thiên Thư.
Trạch An-Trần Hữu Hội.
Tôi tham dự những buổi ra mắt tập san VHNT
Quán Văn thường xuyên, kể tử sau số 15, số đầu tiên tôi có đăng truyện ngắn.
Cũng là sau khi tôi rời Ninh Thuận, năm 2013, nơi tôi đã sống 40 năm. Vào định
cư tại Sài gòn.
May mắn cho tôi, bấy lâu thích văn chương
thơ phú, nhưng không có đều kiện viết về những gì mình đã sống, đã dự phần…Nay,
một căn bệnh cắt mất một phần thân thể, việc mưu sinh tạm để cho đời đưa đẩy
đẩy đưa. Tôi cầm bút thực hiên mong ước từ thời thanh xuân: Viết…
Cuộc sống luôn có những bất ngờ mang tính
định mệnh.
Từ ngày tham gia cùng nhóm VHNT Quán Văn,
tôi gặp gỡ thường xuyên với những nhà văn, nhà thơ…Trong số đó có những người
mà thời trai trẻ, tôi đã ngưỡng mộ, kính phục…
Nhà Thơ Phạm Thiên Thư là một trong số
ấy.
Trước lúc ra mắt tập san Quán Văn nào đó,
khoảng chừng số 22 (?). tôi đang chuyện trò cùng nhạc sĩ Nguyễn Phú Yên (Tác
giả bản nhạc “Thuyền đêm”.) thì nhà giáo Lê Viết Yên đến, cùng đi, có một
người, mà nhìn qua thì không biết có viết văn, làm thơ gì không! Bên ngoài
người ấy không tạo một ấn tượng nào với người gặp gỡ. Ông chào tôi và nhạc sĩ
Nguyễn Phú Yên. Rồi lôi ống Pip ngậm, bập bập…rồi như lập tức chìm vào trầm tư.
Một lát sau, anh Lê Viết Yên (Dạy môn VHVN
tại Đh Tôn Đức Thắng) quay qua, đưa cho tôi tập thơ mỏng, “ Động hoa vàng” của
nhà thơ Phạm Thiên Thư. anh ấy nói nhỏ vừa đủ nghe: Giới thiệu với Trạch An,
Tác giả đây! Rồi nói với “người trầm tư” : Giới thiệu với anh đây là nhà văn
Trạch An-Trần Hữu Hội.
Tôi thật sự choáng, Phạm Thiên Thư (PTT)
của “ Động Hoa Vàng, Đạo Ca, Đoạn trường Vô Thanh …” đây ư!?
Không có diều kiện đọc thơ của PTT nhiều, nhưng
qua những bài thơ của PTT. mà Phạm Duy phổ thành ca khúc đã thực sự chinh phục
không riêng gì tôi, mà cả một thế hệ trẻ trước 1975, Tôi yêu mến nhà thơ này vô cùng!
Nhìn chử ký và nét chử đề tặng, rõ ràng,
đẹp thật sự, trong trang đầu tập thơ, tôi nắm tay PTT lí nhí: Em cảm ơn anh!
Một hôm, nhà thơ Trần Thoại Nguyên gọi
điện bất ngờ, hỏi tôi nếu rãnh thì ghé quán Hoa Vàng uống cà phê, tôi hỏi quán
ở đâu, anh ấy ngạc nhiên: Bộ Trạch An không biết quán Hoa Vàng thật sao? Rồi
anh ấy chỉ đường, ờ chung cư Bắc Hải…và nói đó là quán của Phạm Thiên Thư. Nơi
đây, thường xuyên có một vài văn nghệ sĩ ngồi chơi, thỉnh thoảng có nhà văn,
nhà thơ và cả người hâm mộ từ Hải Ngoại về, ghé thăm nhà thơ. Tác giả “Ngày xưa
Hoàng Thị”.
Nhà Văn Nguyên Minh, chù biên tập san VHNT
Quán Văn, Hôm ra mắt số 31: “Sông nước
miền Tây”. Ghé tai tôi: Sồ 32 chủ đề là nhà thơ Phạm Thiên Thư, chuẩn bị bài
nhé.
Tôi thích lắm nhưng để viết về PTT thì
chả dám, lại thêm, đây không phải là sở trường của tôi…
Hôm ra mắt, tôi tình cờ ngồi cùng nhà
thơ, Tác giả “ Ngày xưa Hoảng Thị” xúc động lắm, Ông nhắm mắt mơ màng khi dàn
máy magne Teak 1800SD, một loại máy nghe nhạc quý hiếm thời trước 75, quay nhè
nhẹ, phát ra giọng ca cao vút của ca sĩ Thái Thanh: “ em tan trường về, đường
mưa nho nhỏ, em tan trường về…”
Theo tôi “Động Hoa Vàng” và “ Đoạn Trường
Vô Thanh” mới là đỉnh cao, là tuyệt thi của PTT với thể thơ lục bát…
Ra mắt Quán Văn 32- Phạm Thiên Thư.
Phạm Thiên Thư và Trần Hữu Hội
Quán cafe HOA VÀNG.
Sài gòn, 21 tháng 9 năm 2016.
Trạch An-Trần Hữu Hội
Ngày xưa Hoàng thị
* Phạm Thiên Thư
Em tan trường về
Đường mưa nho nhỏ
Chim non giấu mỏ
Dưới cội hoa vàng
Bước em thênh thang
Áo tà nguyệt bạch
Ôm nghiêng cặp sách
Vai nhỏ tóc dài
Anh đi theo hoài
Gót giầy thầm lặng
Đường chiều úa nắng
Mưa nhẹ bâng khuâng
Em tan trường về
Cuối đường mây đỏ
Anh tìm theo Ngọ
Dáng lau lách buồn
Tay nụ hoa thuôn
Vương bờ tóc suối
Tìm lời mở nói
Lòng sao ngập ngừng
Lòng sao rưng rưng
Như trời mây ngợp
Hôm sau vào lớp
Nhìn em ngại ngần
Em tan trường về
Đường mưa nho nhỏ
Trao vội chùm hoa
Ép vào cuối vở
Thương ơi vạn thuở
Biết nói chi nguôi
Em mỉm môi cười
Anh mang nỗi nhớ
Hè sang phượng nở
Rồi chẳng gặp nhau
Ôi mối tình đầu
Như đi trên cát
Bước nhẹ mà sâu
Mà cũng nhoà mau
Tưởng đã phai màu
Đường chiều hoa cỏ
Mười năm rồi Ngọ
Tình cờ qua đây
Cây xưa vẫn gầy
Phơi nghiêng ráng đỏ
Áo em ngày nọ
Phai nhạt mấy màu?
Chân tìm theo nhau
Còn là vang vọng
Đời như biển động
Xoá dấu ngày qua
Tay ngắt chùm hoa
Mà thương mà nhớ
Phố ơi muôn thuở
Giữ vết chân tình
Tìm xưa quẩn quanh
Ai mang bụi đỏ
Dáng em nho nhỏ
Trong cõi xa vời
Tình ơi tình ơi!
Đường mưa nho nhỏ
Chim non giấu mỏ
Dưới cội hoa vàng
Bước em thênh thang
Áo tà nguyệt bạch
Ôm nghiêng cặp sách
Vai nhỏ tóc dài
Anh đi theo hoài
Gót giầy thầm lặng
Đường chiều úa nắng
Mưa nhẹ bâng khuâng
Em tan trường về
Cuối đường mây đỏ
Anh tìm theo Ngọ
Dáng lau lách buồn
Tay nụ hoa thuôn
Vương bờ tóc suối
Tìm lời mở nói
Lòng sao ngập ngừng
Lòng sao rưng rưng
Như trời mây ngợp
Hôm sau vào lớp
Nhìn em ngại ngần
Em tan trường về
Đường mưa nho nhỏ
Trao vội chùm hoa
Ép vào cuối vở
Thương ơi vạn thuở
Biết nói chi nguôi
Em mỉm môi cười
Anh mang nỗi nhớ
Hè sang phượng nở
Rồi chẳng gặp nhau
Ôi mối tình đầu
Như đi trên cát
Bước nhẹ mà sâu
Mà cũng nhoà mau
Tưởng đã phai màu
Đường chiều hoa cỏ
Mười năm rồi Ngọ
Tình cờ qua đây
Cây xưa vẫn gầy
Phơi nghiêng ráng đỏ
Áo em ngày nọ
Phai nhạt mấy màu?
Chân tìm theo nhau
Còn là vang vọng
Đời như biển động
Xoá dấu ngày qua
Tay ngắt chùm hoa
Mà thương mà nhớ
Phố ơi muôn thuở
Giữ vết chân tình
Tìm xưa quẩn quanh
Ai mang bụi đỏ
Dáng em nho nhỏ
Trong cõi xa vời
Tình ơi tình ơi!
Phạm Thiên Thư
Lời bài hát "Ngày xưa Hoàng thị" của nhạc sĩ Phạm Duy
Ngày xưa Hoàng Thị
Em tan trường về
Đường mưa nho nhỏ
Em tan trường về
Đường mưa nho nhỏ
Ôm nghiêng tập vở
Tóc dài tà áo vờn bay
Em đi dịu dàng
Bờ vai em nhỏ
Chim non lề đường
Nằm im giấu mỏ
Anh theo Ngọ về
Gót giày lặng lẽ đường quê
Em tan trường về
Anh theo Ngọ về
Chân anh nặng nề
Lòng anh nức nở
Mai vào lớp học
Anh còn ngẩn ngơ ngẩn ngơ
Em tan trường về
Mưa bay mờ mờ
Anh trao vội vàng
Chùm hoa mới nở
Ép vào cuốn vở
Muôn thuở còn thương còn thương
Em tan trường về
Anh theo Ngọ về
Em tan trường về
Anh theo Ngọ về
Môi em mỉm cười
Man man sầu đời tình ơi
Bao nhiêu là ngày
Theo nhau đường dài
Trưa trưa chiều chiều
Thu đông chẳng nhiều
Xuân qua rồi thì
Chia tay phượng nở sang hè
Rồi ngày qua đi qua đi qua đi
Như phai nhạt mờ
Đường xanh nho nhỏ
Như phai nhạt mờ
Đường xanh nho nhỏ
Hôm nay tình cờ
Đi lại đường xưa đường xưa
Cây xưa còn gầy
Nằm quay ván đỏ
Áo em ngày nọ
Phai nhạt mây màu
Âm vang thuở nào
Bước nhỏ tìm nhau tìm nhau
Xưa tan trường về
Anh theo Ngọ về
Nay trên đường này
Đời như sóng nổi
Xoá bỏ vết người
Chân người tìm nhau tìm nhau
Ôi con đường về
Ôi con đường về
Bông hoa còn đẹp
Lòng sao thấm mềm
Ngắt vội hoa này
Nhớ người thuở xưa thuở xưa
Xưa tan trường về
Anh theo Ngọ về
Xưa tan trường về
Anh theo Ngọ về
Đôi chân mịt mù
Theo nhau bụi đỏ đường mưa
Xưa theo Ngọ về
Mái tóc Ngọ dài
Hôm nay đường này
Cây cao hàng gầy
Đi quanh tìm hoài
Ai mang bụi đỏ đi rồi
Ai mang bụi đỏ đi rồi
Ai mang bụi đỏ đi rồi
Em tan trường về
Đường mưa nho nhỏ
Em tan trường về
Đường mưa nho nhỏ
Ôm nghiêng tập vở
Tóc dài tà áo vờn bay
Em đi dịu dàng
Bờ vai em nhỏ
Chim non lề đường
Nằm im giấu mỏ
Anh theo Ngọ về
Gót giày lặng lẽ đường quê
Em tan trường về
Anh theo Ngọ về
Chân anh nặng nề
Lòng anh nức nở
Mai vào lớp học
Anh còn ngẩn ngơ ngẩn ngơ
Em tan trường về
Mưa bay mờ mờ
Anh trao vội vàng
Chùm hoa mới nở
Ép vào cuốn vở
Muôn thuở còn thương còn thương
Em tan trường về
Anh theo Ngọ về
Em tan trường về
Anh theo Ngọ về
Môi em mỉm cười
Man man sầu đời tình ơi
Bao nhiêu là ngày
Theo nhau đường dài
Trưa trưa chiều chiều
Thu đông chẳng nhiều
Xuân qua rồi thì
Chia tay phượng nở sang hè
Rồi ngày qua đi qua đi qua đi
Như phai nhạt mờ
Đường xanh nho nhỏ
Như phai nhạt mờ
Đường xanh nho nhỏ
Hôm nay tình cờ
Đi lại đường xưa đường xưa
Cây xưa còn gầy
Nằm quay ván đỏ
Áo em ngày nọ
Phai nhạt mây màu
Âm vang thuở nào
Bước nhỏ tìm nhau tìm nhau
Xưa tan trường về
Anh theo Ngọ về
Nay trên đường này
Đời như sóng nổi
Xoá bỏ vết người
Chân người tìm nhau tìm nhau
Ôi con đường về
Ôi con đường về
Bông hoa còn đẹp
Lòng sao thấm mềm
Ngắt vội hoa này
Nhớ người thuở xưa thuở xưa
Xưa tan trường về
Anh theo Ngọ về
Xưa tan trường về
Anh theo Ngọ về
Đôi chân mịt mù
Theo nhau bụi đỏ đường mưa
Xưa theo Ngọ về
Mái tóc Ngọ dài
Hôm nay đường này
Cây cao hàng gầy
Đi quanh tìm hoài
Ai mang bụi đỏ đi rồi
Ai mang bụi đỏ đi rồi
Ai mang bụi đỏ đi rồi
Ngày xưa hoàng thị
Nghe Đoàn Yến Linh ngâm: http://bahung.violet.vn/d...ent/show?entry_id=1429810
bài rất hay
Trả lờiXóa